Bức thư cảm động nhà báo James Foley gửi cha mẹ
Thánh Augustinô (354-430)
Theo báo Huffington Post, nhà báo Foley từng viết nhiều bức thư gửi gia đình trong thời gian bị giam giữ, nhưng phiến quân IS đã tịch thu hết. Do đó, anh nhờ một con tin phương Tây sắp được trả tự do ghi nhớ nội dung anh muốn gửi gắm tới người thân.
Khi được thả, con tin này đã đọc nội dung lá thư cho cha mẹ nhà báo Foley. Dưới đây là nội dung bức thư đặc biệt, chứa chan tình cảm của nhà báo xấu số bị phiến quân IS cắt đầu.
Thân gửi gia đình và bạn bè,
Con nhớ lần đi siêu thị với bố và lần đi xe đạp rất lâu với mẹ. Con nhớ rất nhiều những kỷ niệm đẹp của gia đình. Điều đó như giúp con thoát ra khỏi chốn ngục tù này. Mơ về gia đình và bạn bè đem lại niềm hạnh phúc tràn ngập trong trái tim con.
Con biết mọi người đều nghĩ về con và cầu nguyện cho con. Con vô cùng biết ơn vì điều đó. Con cảm nhận được tất cả mọi người mỗi khi cầu nguyện. Con mong mọi người hãy mạnh mẽ và có niềm tin. Con thực sự cảm thấy có thể chạm vào tay mọi người kể cả trong bóng tối này mỗi khi cầu nguyện.
18 người chúng con bị giam chung trong một nhà lao. Chúng con thường thảo luận về điện ảnh, thể thao, nói chuyện phiếm… Chúng con chơi trò chơi làm từ những thứ đồ lặt vặt trong nhà lao. Chúng con tìm ra được cách chơi cờ vua.
Chúng con tổ chức các cuộc thi đấu, dành nhiều ngày chuẩn bị chiến lược cho các trận đấu kế tiếp. Các trận đấu giúp chúng con giết thời gian. Chúng tôi nói chuyện và cười đùa để giảm đi nỗi căng thẳng và lo âu.
Con có những ngày khỏe mạnh và những ngày yếu đuối. Chúng con cảm thấy rất được an ủi mỗi khi có người được trả tự do, nhưng tất nhiên là ai cũng mong có ngày mình được thả. Chúng con cố gắng an ủi lẫn nhau và chia sẻ sức mạnh. Chúng con được cho ăn uống tốt hơn rồi. Chúng con có trà, thỉnh thoảng có cà phê. Con đã lấy lại gần đủ số cân đã mất hồi năm ngoái.
Con nhớ rất nhiều các em của con. Con nhớ chơi trò người sói với Michael và nhiều cuộc phiêu lưu khác. Con nhớ cảnh chạy đuổi Mattie và T xung quanh nhà bếp. Điều đó làm con thấy hạnh phúc. Nếu con còn chút tiền nào trong tài khoản, con muốn Michael và Matthew nhận số tiền đó.
Anh rất tự hào về em Michael. Anh cảm ơn em về những kỷ niệm tuổi thơ hạnh phúc và em cũng như Kristie về những kỷ niệm vui tươi lúc trưởng thành. Và John,anh đã rất vui khi thăm em và Cress ở Đức. Anh nghĩ nhiều về cháu RoRo và cố tưởng tượng cháu Jack như thế nào. Anh hi vọng Jack có tính cách giống RoRo.
Và Mark, anh cũng rất tự hào về em. Anh nghĩ em đang ở bờ Tây và hi vọng em sẽ chơi trượt tuyết và cắm trại. Anh rất nhớ lúc chúng ta đến câu lạc bộ hài kịch ở Boston cùng nhau. Những khoảnh khắc đặc biệt đó giúp anh cảm thấy hạnh phúc.
Katie, anh rất tự hào về em. Em là người mạnh mẽ nhất và giỏi nhất trong số các anh em. Anh nghĩ em đã làm việc rất chăm chỉ, giúp đỡ mọi người trong vai trò một y tá. Anh mừng vì chúng ta đã nhắn tin cho nhau trước khi anh bị bắt. Anh cầu mong sẽ được dự đám cưới của em. Giờ anh nói chẳng khác gì bà nội.
Bà nội ơi, hãy nhớ uống thuốc thường xuyên, đi lại và khiêu vũ nhé. Cháu đã lên kế hoạch đưa bà đi chơi khi về nhà. Tất cả mọi người hãy mạnh mẽ lên vì con cần điều đó để giành lại cuộc sống của mình.
Jim.
Thánh Augustinô sinh ngày 13 tháng 11 năm 354 tại Thagaste, một vùng thuộc Bắc Phi (nước Angiêri ngày nay). Cha Ngài là người ngoại giáo, nhận Bí tích Thánh tẩy lúc cuối đời, mẹ Ngài là Thánh nữ Monica. Ngài được thân mẫu Monica nuôi dưỡng trong bầu khí Kitô giáo. Từ nhỏ, Augustinô đã tỏ ra là một người sáng trí, thông minh và đầy triển vọng. Nhận ra điều đó nơi cậu bé Augustinô, hai ông bà quyết định cho Ngài theo đuổi việc học tới cùng. Nhưng tại kinh thành Carthage, Augustinô bị tiêm nhiễm bởi nếp sống trụy lạc sa đoạ, trải qua nhiều năm sống trong tội lỗi và tin theo những giáo thuyết sai lầm của phái Manikê. Mẹ Ngài hết sức đau buồn và bà hằng cầu nguyện cho Ngài được ơn trở lại.
Sau nhiều năm tìm kiếm Sự khôn ngoan qua các thuyết triết lý, qua tư tưởng của phái Manikê, Thánh Augustinô vẫn không cảm thấy thỏa mãn và nhận ra là thiếu cái gì đó nơi các triết gia, nơi phái Manikê. Khi đọc cuốn « Hortensius » của Cicéron, Augustinô nói là Ngài không gặp thấy tên Đức Kitô, nên Ngài lại tiếp tục tìm kiếm.
Khi đến Milan làm việc, Ngài có cơ hội nghe các bài giảng thuyết kỳ diệu của Thánh Ambrôsiô (Giám mục thành Milan) và cuộc gặp gỡ với Ambrôsiô là một cuộc gặp gỡ mang tính quyết định gây ảnh hướng lớn trong sự trở lại của Thánh Augustinô.
Augustinô nhận ra rằng chỉ có Kitô giáo mới là tôn giáo đích thực. Tuy vậy, Augustinô chưa dám trở thành Kitô hữu vì nghĩ rằng mình không thể sống cuộc đời trong sạch được. Nhưng một ngày kia, Thánh nhân nghe biết có hai người đột nhiên được ơn trở lại sau khi đọc truyện thánh Antôn Ai Cập. Augustinô cảm thấy hổ thẹn. “Chúng ta phải làm gì đây?” Augustinô lớn tiếng hỏi người bạn của Ngài.“Những người bé mọn đã nên thánh cách mạnh mẽ. Còn chúng ta, với những cái đầu chứa đầy kiến thức, chúng ta lại quá hèn nhát đến nỗi cứ để mình lăn hoài trong đống bùn nhơ!”
Hết sức buồn phiền cay đắng, Augustinô đi ra một góc vườn và cầu nguyện. Ngay lúc đó, Augustinô nghe thấy tiếng một em nhỏ hát những lời này: “Hãy cầm lấy và đọc!” Nghĩ rằng Thiên Chúa gởi cho mình sứ điệp qua em nhỏ này, Augustinô trở về chỗ cũ, cầm cuốn Kinh Thánh lên và mở ra. Thánh nhân gặp ngay đoạn thư của Thánh Phaolô : « Ðừng sống theo dục vọng và lạc thú dâm ô nữa, nhưng hãy mặc lấy Chúa Giêsu Kitô » (Rm13,14). Và đó chính là điều mà Augustinô đang cần. Từ lúc đó trở đi, Augustinô bắt đầu sống một đời sống mới.
Augustinô được lãnh Bí tích Thánh tẩy vào Thứ bảy Tuần Thánh năm 387 cùng với con trai Ngài là Adéodat và bạn của Ngài là Alipius.
Mẹ qua đời, Ngài trở về Carthage và bán hết tài sản cho người nghèo, sống một cuộc đời khổ hạnh, đan tu cùng với các người bạn của Ngài.
Bốn năm sau, Ngài được thụ phong linh mục. Và năm 396, Augustinô được đề cử làm giám mục thành Hippôn thay cho giám mục Valêriô vừa qua đời. Sự khôn ngoan và thánh thiện của Ngài đã giúp cho Giáo Hội Phi Châu tiến triển rất nhiều. Ngài còn để lại nhiều tác phẩm quý giá về thần học, minh giáo và chú giải Thánh kinh. Cho đến nay, những lá thư, bài giảng và những giáo thuyết của thánh Augustinô vẫn còn rất giá trị trong lãnh vực nghiên cứu triết học cũng như thần học. Augustinô sống rất giản dị và năng giúp đỡ người nghèo. Thánh nhân thường giảng dạy và cầu nguyện cách rất tha thiết cho tới lúc qua đời. Có lần Augustinô đã kêu lên: “Lạy Chúa, con yêu Chúa quá muộn màng!” Nhưng thánh nhân đã dùng quãng đời còn lại của mình để yêu mến Thiên Chúa và làm cho người khác cũng yêu mến.
Thánh nhân qua đời ngày 28 tháng 8 năm 430 tại Hippôn, hưởng thọ 76 tuổi.
Là kitô hữu lúc 33 tuổi, làm linh mục lúc 36 tuổi, được tấn phong giám mục lúc 41 tuổi: ai ai cũng quen thuộc với tiểu sử tóm lược của Thánh Augustinô, giám mục thành Hippôn, một tội-nhân-trở-thành-thánh-nhân.
Nước mắt của mẹ Ngài, những lời huấn đức của Thánh Ambrôsiô và, trên hết mọi sự, chính Thiên Chúa nói với Ngài qua Kinh Thánh đã thay đổi cuộc đời Augustinô thành một cuộc đời đầy bác ái.
Lời Chúa: Mt 24, 42-51
Khi ấy, Đức Giêsu nói với các đệ rằng: “Anh em hãy canh thức, vì anh em không biết ngày nào Chúa của anh em đến. Anh em hãy biết điều này: nếu chủ nhà biết vào canh nào kẻ trộm sẽ đến, hẳn ông đã thức, không để nó khoét vách nhà mình đâu. Cho nên anh em cũng vậy, anh em hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến.”
“Vậy thì ai là người đầy tớ trung tín và khôn ngoan mà ông chủ đã đặt lên coi sóc gia nhân, để cấp phát lương thực cho họ đúng giờ đúng lúc? Phúc cho đầy tớ ấy nếu chủ về mà còn thấy anh ta đang làm như vậy. Thầy bảo thật anh em, ông sẽ đặt anh ta lên coi sóc tất cả tài sản của mình. Nhưng nếu tên đầy tớ xấu xa ấy nghĩ bụng: “Chủ ta còn lâu mới về”, thế rồi hắn bắt đầu đánh đập các đồng bạn, và chè chén với những bọn say sưa, chủ của tên đầy tớ ấy sẽ đến vào ngày hắn không chờ, vào giờ hắn không biết, và ông sẽ loại hắn ra, bắt chung số phận với những tên đạo đức giả: ở đó, người ta sẽ phải khóc lóc nghiến răng.”
Suy niệm:
Châm ngôn của hướng đạo sinh là Sắp Sẵn, nghĩa là hãy sẵn sàng.
Không rõ ông tổ của phong trào hướng đạo
có được gợi hứng từ bài Tin Mừng hôm nay không.
Nhưng hãy sẵn sàng đúng là châm ngôn của mọi Kitô hữu,
từ những Kitô hữu sống ở thế kỷ thứ nhất đến thế kỷ 21 và cho đến tận thế.
Hãy sẵn sàng vì từng Kitô hữu cũng như cả Kitô giáo
vẫn luôn ở trạng thái chờ Chúa Kitô trở lại.
Ngài đã đến làm người cách đây hai ngàn năm,
Ngài đã cứu độ nhân loại bằng cuộc sống và cái chết trên thập giá,
Ngài vẫn đang ở với Giáo Hội nhờ Thánh Thần,
nhưng Ngài sẽ trở lại trong vinh quang như Đấng phán xét cả thế giới.
Đó là điều chúng ta chờ mong, điều duy nhất Ngài chưa thực hiện.
Nếu chủ nhà biết canh nào kẻ trộm sẽ đến, hẳn ông sẽ canh thức,
không để nó khoét vách nhà mình (c. 43).
Còn người Kitô hữu, vì không biết ngày nào, giờ nào Chúa trở lại,
nên họ phải canh thức luôn luôn, phải sẵn sàng liên lỉ.
Canh thức không phải là không ngủ.
Canh thức là sống đời sống Kitô hữu của mình cách trung tín, quảng đại.
Canh thức không làm chúng ta bị căng thẳng thường xuyên,
vì thấy mình như bị đe dọa bởi một tai họa có thể xảy ra bất cứ lúc nào.
Chúa cũng không cố ý đến bất ngờ, để ta không kịp trở tay.
Đơn giản là chúng ta biết chắc chắn Ngài sẽ đến,
nên chúng ta luôn sẵn sàng.
Chuyện khi nào Ngài đến, không làm chúng ta lo âu và sợ hãi nữa,
vì cả cuộc sống của chúng ta đã là một chuẩn bị, một đợi chờ.
Canh thức cũng có nghĩa là làm tròn phận sự được Chúa trao.
Ông chủ đi vắng nên trao cho người đầy tớ quyền cấp phát lương thực.
Đó là quyền hành mà cũng là phận sự trên các gia nhân.
Nếu khi trở về, ông chủ thấy người đầy tớ ấy đang phục vụ nghiêm chỉnh,
thì phúc cho anh ấy, vì anh sẽ được coi sóc toàn bộ tài sản của ông (c. 47).
Nhưng nếu anh ấy nghĩ rằng ông chủ sẽ về muộn,
anh còn nhiều thời giờ để vui chơi hơn là chu toàn bổn phận.
Nếu anh ấy lạm dụng quyền lực trong tay để đánh đập các đầy tớ khác,
nếu anh ấy nhậu nhẹt với bọn say sưa, nên không còn tỉnh thức đủ,
thì ông chủ sẽ về bất ngờ, vào ngày và giờ sớm hơn anh nghĩ.
Lúc ấy khuôn mặt thật của anh sẽ lộ ra, khuôn mặt giả hình.
Và anh sẽ chịu chung số phận với những người đạo đức giả (c. 51).
Anh đầy tớ xấu xa nghĩ chủ sẽ về trễ, nào ngờ chủ về sớm.
Kitô giáo đã chờ Chúa quang lâm từ gần hai mươi thế kỷ.
Có người nản lòng, nên cho rằng chắc còn lâu lắm mới đến ngày đó.
Có người đồn thổi lung tung về ngày tận thế sắp đến tới nơi rồi.
Cả hai thái độ đều không đúng.
Điều quan trọng đối với người môn đệ là trung tín chu toàn công việc.
Tỉnh thức và sẵn sàng giúp ta luôn bình an, dù ngày mai tận thế.
Cầu nguyện:
Lạy Chúa Giêsu,
nếu ngày mai Chúa quang lâm,
chắc chúng con sẽ vô cùng lúng túng.
Thế giới này còn bao điều khiếm khuyết, dở dang,
còn bao điều nằm ngoài vòng tay của Chúa.
Chúa đâu muốn đến để hủy diệt,
Chúa đâu muốn mất một người nào...
Xin cho chúng con biết cộng tác với Chúa
xây dựng một thế giới yêu thương và công bằng,
vui tươi và hạnh phúc,
để ngày Chúa đến thực là một ngày vui trọn vẹn
cho mọi người và cho cả vũ trụ.
Xin nuôi dưỡng nơi chúng con
niềm tin vững vàng
và niềm hy vọng nồng cháy,
để tất cả những gì chúng con làm
đều nhằm chuẩn bị cho ngày Chúa trở lại.
Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
0 comments :
Post a Comment